Khi Trái Đất bị nuốt, đây sẽ là nơi tốt nhất để sự sống di cư
Thế giới được nhà bác học Galileo Galilei tìm ra năm 1610 có thể là nơi tốt nhất cho sự sống trong hệ Mặt Trời 4,5 tỉ năm tới.
Liệu sự sống có thể tồn tại trong hệ Mặt Trời sau khi ngôi sao mẹ chết và trở thành một sao khổng lồ đỏ không? Các nhà nghiên cứu từ Viện Carl Sagan thuộc Đại học Cornell (Mỹ) vừa đưa ra câu trả lời thú vị.
Họ đã tìm thấy "miền đất hứa". Đó là mặt trăng Europa của Sao Mộc, được nhà bác học Galileo Galilei phát hiện từ năm 1610 và là nơi mà tàu Europa Clipper của NASA đang bay đến.
Bề mặt Europa có thể chuyển từ trạng thái băng giá (bên trái) sang một thế giới có nước lỏng, phù hợp hơn với sự sống (bên phải) khoảng 4,5 tỉ năm tới - Minh họa AI: Thu Anh
Trong khoảng 4,5 tỉ năm nữa, Mặt Trời sẽ đi đến "cuối đời", phồng to thành một sao khổng lồ đỏ trước khi sụp đổ thành sao lùn trắng trơ trụi.
Theo các ước tính được giới thiên văn chấp nhận rộng rãi, kích thước của sao khổng lồ đỏ này sẽ đủ để nuốt mất 3 hành tinh gần nó nhất: Sao Thủy, Sao Kim và Trái Đất.
Vùng có thể sinh sống (Goldilocks) của Mặt Trời - khu vực mà luồng bức xạ vừa đủ để duy trì nước lỏng trên bề mặt hành tinh - sẽ dần dần di chuyển ra ngoài trong giai đoạn này.
Điều đó sẽ khiến hành tinh thứ 5 của hệ - Sao Mộc - và những "mặt trăng sự sống" vây quanh nó rơi vào "vùng sự sống" mới. Đó là các kết quả vừa được công bố trên tạp chí Monthly Notices of the Royal Astronomical Society.
Không chỉ Mặt Trời hóa khổng lồ đem đến sự ấm áp cho mặt trăng này, mà bản thân Sao Mộc cũng sẽ trở nên nóng hơn và phản chiếu nhiều ánh sáng Mặt Trời hơn cho thế giới mà trong hiện tại đang là quả cầu băng.
Khi đó, lớp vỏ băng bên ngoài của thiên thể sẽ thăng hoa và các đại dương bên dưới sẽ bốc hơi.
Sự thăng hoa nhiều nhất sẽ xảy ra ở phía Europa đối diện với Sao Mộc vì nó sẽ nhận được nhiều nhiệt nhất. Do sự lưu thông và đối lưu, các dải xích đạo đối diện với Sao Mộc cũng sẽ bị mất nước đáng kể.
Tuy nhiên, các vĩ độ gần cực Bắc và Nam ở phía đối diện Sao Mộc của Europa sẽ có tỉ lệ mất nước khiêm tốn hơn, đủ để duy trì được một bầu khí quyển hơi nước trong khoảng 200 triệu năm.
Thời gian đó có thể ngắn ngủi cho sự sống bắt đầu xuất hiện và tiến hóa, nhưng có lẽ đủ để sự sống sẵn có tìm nơi trú ngụ.
Sự sống sẵn có đó có thể là từ nơi khác trong hệ sao - ví dụ như Trái Đất - hoặc từ sâu bên trong đại dương của Europa, nơi mà NASA khá tin tưởng rằng có vi sinh vật đang tồn tại ngay lúc này.